Cái thiện và cái ác
Cuộc đàn áp hung bạo những người tuần hành hoà bình vì môi trường ngày 08/05/2016 tại Hà Nội và Sài Gòn, cuối cùng đã lắng xuống cùng với những dư âm của nó. Khi các sự kiện dần lộ ra, người ta đánh giá được tất cả mọi vấn đề.
Người mẹ bị hành hung trước mặt con mình trong bức ảnh gây căm phẫn và trở thành biểu tượng của sự đàn áp bạo quyền chính là chị Hoàng Mỹ Uyên (1). Chị là một doanh nhân, sở hữu công ty của riêng mình, kinh doanh hợp pháp và chắc chắn là đóng thuế cho nhà nước cao hơn khá nhiều mức bình quân của người Việt.
Ngày 08/05/2016, là người có thu nhập cao, đáng ra người mẹ ấy có thể cùng gia đình mình vui chơi tại một khu resort cao cấp nào đó. Nhưng vì khát vọng cho một Việt Nam sạch hơn, công bằng hơn và an toàn hơn khi hàng loạt thảm họa môi trường đang diễn ra và chưa hề có động thái nào khắc phục từ phía chính quyền, chị đã đưa con gái của mình cùng tham gia cuộc tuần hành hoà bình.
Người phụ nữ ấy muốn nguyện vọng của mình được lắng nghe, người mẹ ấy cũng muốn con gái mình được gieo vào trong tim khát vọng hoà bình và công lý. Kết quả thì đã quá rõ. Bức ảnh người mẹ bị hành hung đầy vết thương đang cố ghì chặt đứa con gái nhỏ của mình trong vòng tay đã nói lên quá nhiều điều về cái gì đang thực sự diễn ra ở đất nước này. Một làn sóng bôi xấu người mẹ ấy sau đó đã diễn ra. Họ nói người phụ nữ ấy là Việt Tân, đi biểu tình lấy 500 nghìn đồng và dàn cảnh để ăn vạ chính quyền. Tất nhiên, ai cũng đều hiểu những kẻ đó là ai. Chúng cũng cùng chiến tuyến với những kẻ ác đã hành hung người mẹ trẻ ấy. Chúng nói rằng người phụ nữ trẻ và xinh đẹp, một doanh nhân thành đạt đang đóng nhiều thuế cho chính quyền, một bà mẹ luôn lo lắng cho con mình, đi biểu tình chỉ để nhận vài trăm nghìn đồng. Nhưng cái ác và cái xấu không thể đứng vững trước điều tốt: Chị Hoàng Mỹ Uyên đã từ lâu nay là người chủ của một hòm bánh mỳ từ thiện tại Sài Gòn, nơi bất cứ người nào cũng có thể dừng chân lấy cho mình một cái. (2) Sự thật sẽ tự có ánh sáng của riêng mình.
Tôi viết status này để nói về một người không quen biết. Dù có thể những tổn thương cả về thể xác và cả về tinh thần bởi những lời tấn công thấp hèn sẽ khiến người phụ nữ xinh đẹp đầy lòng nhân ái và ý thức trách nhiệm ấy phải thất vọng về xã hội. Tôi muốn nói với chị Uyên rằng những điều chị phải gánh chịu sẽ không ai quên. Số kẻ nhận lương để bạo hành và miệt thị chị chỉ chiếm thiểu số trong xã hội. Cái ác tuy hung bạo nhưng chúng sẽ vĩnh viễn là thiểu số và cuối cùng chúng sẽ lụi tàn. Thật cay đắng là hiện nay chúng đang được nuôi sống bằng những đồng tiền thuế của tôi, của chị và của 90 tr người Việt Nam.
Tôi muốn nói với tất cả những người đang đọc những dòng chữ này, vì có thể thời gian để tôi còn có thể nói được với các bạn không còn nhiều nữa. Người mẹ và cô con gái nhỏ của mình đã bị hành hung trong một cuộc tuần hành hoà bình, đấu tranh cho một đất nước trong sạch và công bằng hơn, cho mọi người và cho chính bạn nữa. Họ đã bị đánh vì thiếu những cánh tay bảo vệ cho họ. Họ đã bị đàn áp dã man vì số người sẵn sàng tuần hành cho công lý chưa đủ đông. Hãy nhìn những bức ảnh và tự vấn lương tâm mình. Trong nhiều năm qua, môi trường sống ngày một tồi đi, nạn tham nhũng ngày một nhiều thêm, bất công xã hội ngày một tăng và oan khuất mỗi lúc một đến nhiều hơn với những người lương thiện. Miền Nam đang chết khát, người dân Bến Tre và nhiều vùng khác đang phải uống nước muối có độ mặn gấp 6 lần nước muối y tế, thực phẩm độc giờ đã tràn tới bữa cơm từng gia đình và giết hại dần con cái của mỗi gia đình. Không khí ở Hà Nội giờ đã có thủy ngân, và giờ đây thảm họa biển miền Trung đang tận diệt cả một dải bờ biển. Bạn có thể trốn trong nhà, cố trồng rau sạch với hy vọng mình được an toàn. Nhưng bạn và con cái bạn vẫn phải hít chung một bầu không khí và rất có thể rồi một ngày ảm đạm, sẽ có một dự án tương tự Formosa được khởi công ngay chính gần nơi bạn ở. Chẳng ai có thể tránh, chẳng ai có thể trốn thoát. Cái ác, sự bất công, sự tàn phá rồi sẽ tìm đến chính cửa nhà mỗi người nếu không ai chịu làm gì để chặn chúng lại.
Đã đến lúc cần đối diện với sự sợ hãi của mình, đã đến lúc phải vượt qua sợ hãi vì lòng tin vào cái tốt. Ngày 15/05/2016, xin hãy cùng góp cánh tay trong một cuộc tuần hành hoà bình. Tôi không kêu gọi lật đổ ai hay cái gì ở đây. Thay vì thế, tôi kêu gọi xã hội hành động một cách hoà bình để buộc chính quyền phải lắng nghe và hành xử tích cực. Đã đến lúc họ phải xây, thay vì chỉ phá. Để vãn hồi sự suy tàn của đất nước này.
Ai cũng sợ hãi, cả tôi cũng vậy. Có ai trân trọng sự sống mà lại không sợ hãi cái ác và bạo quyền? Nhưng cũng vì trân trọng sự sống, đã đến lúc chúng ta phải bước qua sợ hãi.
(1) Trang facebook của chị Hoàng Mỹ Uyên, một phụ nữ xinh đẹp, một người mẹ đầy lòng nhân ái và là một doanh nhân thành đạt: https://web.facebook.com/ubee.crazee?fref=nf
(2) Chị Hoàng Mỹ Uyên đã từ lâu là người chủ của một hòm bánh mỳ từ thiện ở Sài Gòn nơi bất cứ ai cũng có thể dừng chân lấy: http://cafebiz.vn/…/chu-quay-banh-mi-tu-thien-o-sai-gon-bot…
P/S Cho những ý kiến hỏi rằng tôi nhận được bao nhiêu tiền cho những bài viết của mình: Là một kẻ xấu xa, nên danh dự của tôi cao giá lắm, đến mức chính tôi cũng còn không mua nổi huống hồ bất cứ ai.
Dành riêng cho những kẻ sẵn sàng chụp mũ những người có tâm huyết với đất nước là phản động, là Việt Tân: Những năm 1920 ông Hồ Chí Minh buộc tội chế độ thuộc địa của Pháp: "Người Pháp bắt đầu bắt bớ và khủng bố hàng loạt người dân vì cộng sản, trong lúc ở Việt Nam chưa có bất cứ một đảng viên cộng sản nào". Xem ra bài học ông Hồ tổng kết bị bỏ quên không đưa vào giáo án đào tạo Dư luận viên. Bằng cách chụp mũ cho tất cả những người lên tiếng vì đất nước là Việt Tân, xin chia buồn với những kẻ đẻ ra cái luận điệu này, các vị đang giúp quảng bá không công cho chính cái mà các vị đang thù ghét. Ở đâu có bạo tàn, ở đó thật hiếm thấy trí thông minh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét