Về những màn đấu tố thời cải cách ruộng đất hiện đại.
Hầu hết cách cuộc lấy phiếu tín nhiệm của các ứng viên tự ứng cử đều đã diễn ra và tất cả đều không nằm ngoài dự đoán. (Tham khảo: https://www.facebook.com/notes/lang-anh/bầu-cử-quốc-hội-2016-để-quyền-công-dân-không-uổng-ph%C3%AD/10204484975124454).
Qua các clip mà các ứng viên tham dự ghi lại được và công bố, chính quyền đã chọn lựa rất kỹ những "cử tri" được mời tham gia và biến phiên họp lấy ý kiến thành một cuộc đấu tố thực sự. (Bất cứ cử tri nào muốn tham gia mà không có giấy mời sẽ không được phép vào, dù họ bình đẳng về mọi quyền trước hiến pháp). Các ứng viên thì hầu hết bị tước quyền phát biểu, hoặc bị giật micro hay phá rối âm thanh để họ không thể nói hay bảo vệ lẽ phải của mình. Nó gợi lại những năm tháng đen tối trong lịch sử người Việt khi có hàng trăm nghìn người bị bức hại trong những cuộc đấu tố thời cải cách ruộng đất với sự góp sức của cố vấn Tàu những năm 1953.
Cái quá khứ tăm tối và đau thương, đại diện cho những tháng năm mà sự mông muội và ngu dốt của người Việt lên đến đỉnh cao, khi dưới sự thúc đẩy của những kẻ cộng sản man rợ - những kẻ ngu dốt nhất và tàn bạo nhất được cử ra kích động đám đông và tiến hành những màn đấu tố tàn bạo không khác gì các màn hành hình của bọn khủng bố IS ở Trung Đông ngày nay. Văn hoá và các mối liên kết xã hội của Việt Nam cũng chưa bao giờ bị hủy diệt kinh khủng như dưới thời cải cách ruộng đất. Con tố cha, vợ tố chồng, đạo đức xã hội bị băm nát dưới sự thúc đẩy của chủ nghĩa cộng sản dã man và để lại những vết thương không thể hàn gắn đối với xã hội.
Có thể nói, chủ nghĩa cộng sản là thứ có sức tàn phá kinh khủng nhất đối với văn hoá của bất cứ dân tộc nào trên thế giới. Cũng chính nó là thứ có khả năng siêu hạng trong việc làm thoái hoá đạo đức con người. Hãy nhìn vào sự ích kỷ và man rợ đang lan tràn trong những đất nước như Trung Quốc hay Việt Nam để thấm thía sự thật cay đắng này. Những kẻ nắm nhiều quyền lực nhất, những kẻ rao giảng về đạo đức nhiều nhất thì đồng thời là những kẻ đê tiện và giả dối nhất.
Và năm 2016, tại các phiên họp lấy ý kiến cử tri với các ứng viên Đại Biểu Quốc Hội tự ứng cử, tức là ngoài ý muốn và sắp xếp của Đảng, người ta lại thấy bóng ma của cách cuộc đấu tố thời cải cách ruộng đất lảng vảng hiện về. Cái quá khứ ghê rợn không ai muốn nhắc đến ấy hoá ra vẫn tồn tại dai dẳng đến tận ngày nay và vẫn là một thứ vũ khí được Đảng cộng sản sử dụng cho mục đích kiểm soát xã hội của nó.
Sự đê hèn và tăm tối của những kẻ đê tiện này không dừng ở cách màn đấu tố tại các phiên họp lấy ý kiến. Trên mạng xã hội, đang tràn lan một làn sóng phỉ báng nhắm vào cách ứng viên tự ứng cử. Vì rõ ràng dù bị vùi dập trong màn đấu tố nhưng không ai trong số họ sờn lòng. Vì thế mà dường như có một chiến dịch tấn công với các đòn đánh dưới thắt lưng nhằm vào các ứng viên tự ứng cử này.
Đại loại đâu đó là những lập luận nhục mạ dạng: Sao bằng cấp thấp thế, học thấp thế làm sao làm được ĐBQH? Hoặc có cống hiến gì chưa mà đòi vào quốc hội? ...
Những thứ lý lẽ ngu xuẩn này liệu có mang một chút giá trị nào hay không? Ở đây, trên thế giới Internet này, nơi mà sự kết nối là toàn cầu và không biên giới, nơi các dòng chảy tri thức được truyền lưu với tốc độ ánh sáng, nó không thể là nơi mà sự tăm tối có thể lên ngôi. Hơn nữa, ở đây, không ai có thể bịt miệng lẽ phải và tự do, cũng không ai có thể giật micro của bạn như ở các phiên họp lấy phiếu cử tri do chính quyền tổ chức. Và vì thế hãy nhìn vào sự thật đơn giản nhất này: Bất cứ một người dân bình thường nào trong 90 triệu người Việt Nam đều là những người đang đóng góp xứng đáng nhất cho đất nước này. Họ chính là những người đang tạo ra của cải nuôi sống xã hội và đóng thuế nuôi sống chế độ. Còn những kẻ đang tàn phá đất nước này lớn nhất là ai? Những kẻ không hề cống hiến mà đang gây hoạ cho xã hội là những ai? Chúng chính là những kẻ đang nắm quyền cai trị độc tài, kìm kẹp đất nước trong vòng kiểm soát nghẹt thở, phung phí mọi nguồn lực quốc gia, để cuộc sống của người dân chìm trong những cơn ác mộng về thực phẩm bẩn, về hàng nhập lậu từ Tàu và để đất nước ngày càng suy yếu từ mọi chính sách xâm lăng của Trung Quốc. Hãy nhìn xem, lãnh thổ và chủ quyền quốc gia đang bị xé nát ở biển Đông, trên đất liền thì người Việt đang chết dần với thực phẩm độc và đồng bằng Sông Cửu Long đang chết khát. Vậy thì ai, những ai đang thực sự cống hiến cho quốc gia và ai, những kẻ nào đang giày xéo cả quá khứ, hiện tại và tương lai đất nước??? (Tham khảo: https://www.facebook.com/Langlanhtu/posts/10204536558494006)
Và hãy xem bọn ngu độn này đã nói gì về bằng cấp? Tri thức và bằng cấp là những giá trị không thể đánh đồng với nhau. Bill Gate và Steve Job chưa từng tốt nghiệp trường đại học nào. Tôi không rõ liệu có bất cứ kẻ nào có bằng cấp cao nhất trên hành tinh này hiện có thể sánh ngang được với họ về những phát kiến và đóng góp cho lịch sử văn minh nhân loại đương đại. Chưa kể đến việc 90% nếu không muốn nói là nhiều hơn số bằng tiến sỹ hay giáo sư ở Việt Nam hiện nay chỉ đáng mang đi cọ toa lét. Cống hiến cho xã hội của đám trí thức dỏm này còn thua xa những nông dân hai lúa học lớp 3 trường làng nhưng lại chế ra được đủ thứ máy móc đầy hữu ích phục vụ sản xuất và đời sống con người. Vì thế, câu này dành cho bọn sính bằng và hám danh hão, hãy nhớ thật kỹ này: NGƯỜI TA CHỈ CÓ THỂ DẠY RA ĐƯỢC BỌN CÓ BẰNG CHỨ KHÔNG BAO GIỜ DẠY RA ĐƯỢC NGƯỜI GIỎI. Người giỏi tự làm thầy mình cả đời, họ tự học mọi thứ cần cho mình và cống hiến cho xã hội những điều mình đã học được. Bọn hám bằng dành cả cuộc đời làm học trò để kiếm lấy miếng bằng, nâng niu nó và đóng góp không gì cả hoặc là ký sinh trùng đối với xã hội trong cái vỏ bằng cấp của chúng.
Các cuộc họp lấy tín nhiệm cử tri mang phong cách đấu tố thời cải cách ruộng đất vừa diễn ra có lẽ sẽ khiến nhiều người tràn ngập cảm xúc tiêu cực về dân trí Việt Nam. Tôi không cho điều đó là đúng. Đừng nhầm lẫn, đó chỉ là một nhúm rất ít người được Đảng lựa chọn kỹ đến tham gia màn đấu tố. Cử tri Việt Nam là những ai? Là rất nhiều người bao gồm toàn bộ những người đang ngày ngày tiếp cận tri thức mới trên Internet, trên các cầu nối thông tin với thế giới. Cử tri cũng là một trong số hàng triệu triệu người đang theo dõi và ủng hộ các ứng viên tự ứng cử trên mạng xã hội. Họ là những lực lượng đại diện cho ngày mai và số lượng ngày một lớn dần. Trong khi đó những kẻ thấp hèn và tăm tối đã tham gia đấu tố chỉ đại diện cho một quá khứ ngày một lụi tàn và số lượng của chúng cũng ngày một ít dần theo thời gian. Bất kể đám đó có hung hăng và cuồng tín đến đâu thì xu thế lịch sử này cũng chẳng thể đảo ngược. Hãy nhìn xem, chỉ mới cách đây 30 năm, có bao nhiêu nước cộng sản trên thế giới chứ? Năm 1990 con số đó là 32 nước. Vậy giờ đây còn bao nhiêu? Câu trả lời là 5 và đều đang sống ngắc ngoải hoặc như Bắc Triều Tiên, hoặc biến tướng thành thứ quái thai độc tài kết hợp tư bản đỏ trên một nền tảng tham nhũng và bóp nghẹt cổ người dân như ở Trung Quốc và Việt Nam.
Tôi không muốn nói đến sự thắng thua, nhưng cuối cùng, liệu có thứ độc tài nào tồn tại mãi được chứ?
Chúng ta sẽ không bất lực. Người dân hoàn toàn có thể hành động. Sau ngày 15/04 chúng ta sẽ xem xét kỹ từng cái tên trong danh sách cuối cùng MTTQ công bố. Tôi sẽ đưa ra một danh sách rất rất ít người mà người dân nên bỏ phiếu. Hãy gạch bỏ toàn bộ đám còn lại. Để xem Đảng Cộng Sản và những kẻ đạo diễn màn bầu cử lần này sẽ xoay sở với thùng phiếu ra sao nếu số lượng trúng cử dưới số lượng 500 người. Xã hội sẽ tiến nhanh khi chúng ta chứng minh người dân không bị dắt mũi thêm được nữa. Tôi tin rằng sức mạnh từ một xã hội thức tỉnh dần sẽ khiến những kẻ độc tài cảm nhận được nguy cơ sinh tồn và không thể an tâm phè phỡn. Sức ép này sẽ khiến chế độ buộc sẽ phải tính tới các nhượng bộ và hoà giải với dân tộc. Đó cũng chính là cách để chúng ta nắn dòng chảy lịch sử đất nước theo con đường thay đổi hoà bình mà người Myanmar đã đi.
Hầu hết cách cuộc lấy phiếu tín nhiệm của các ứng viên tự ứng cử đều đã diễn ra và tất cả đều không nằm ngoài dự đoán. (Tham khảo: https://www.facebook.com/notes/lang-anh/bầu-cử-quốc-hội-2016-để-quyền-công-dân-không-uổng-ph%C3%AD/10204484975124454).
Qua các clip mà các ứng viên tham dự ghi lại được và công bố, chính quyền đã chọn lựa rất kỹ những "cử tri" được mời tham gia và biến phiên họp lấy ý kiến thành một cuộc đấu tố thực sự. (Bất cứ cử tri nào muốn tham gia mà không có giấy mời sẽ không được phép vào, dù họ bình đẳng về mọi quyền trước hiến pháp). Các ứng viên thì hầu hết bị tước quyền phát biểu, hoặc bị giật micro hay phá rối âm thanh để họ không thể nói hay bảo vệ lẽ phải của mình. Nó gợi lại những năm tháng đen tối trong lịch sử người Việt khi có hàng trăm nghìn người bị bức hại trong những cuộc đấu tố thời cải cách ruộng đất với sự góp sức của cố vấn Tàu những năm 1953.
Cái quá khứ tăm tối và đau thương, đại diện cho những tháng năm mà sự mông muội và ngu dốt của người Việt lên đến đỉnh cao, khi dưới sự thúc đẩy của những kẻ cộng sản man rợ - những kẻ ngu dốt nhất và tàn bạo nhất được cử ra kích động đám đông và tiến hành những màn đấu tố tàn bạo không khác gì các màn hành hình của bọn khủng bố IS ở Trung Đông ngày nay. Văn hoá và các mối liên kết xã hội của Việt Nam cũng chưa bao giờ bị hủy diệt kinh khủng như dưới thời cải cách ruộng đất. Con tố cha, vợ tố chồng, đạo đức xã hội bị băm nát dưới sự thúc đẩy của chủ nghĩa cộng sản dã man và để lại những vết thương không thể hàn gắn đối với xã hội.
Có thể nói, chủ nghĩa cộng sản là thứ có sức tàn phá kinh khủng nhất đối với văn hoá của bất cứ dân tộc nào trên thế giới. Cũng chính nó là thứ có khả năng siêu hạng trong việc làm thoái hoá đạo đức con người. Hãy nhìn vào sự ích kỷ và man rợ đang lan tràn trong những đất nước như Trung Quốc hay Việt Nam để thấm thía sự thật cay đắng này. Những kẻ nắm nhiều quyền lực nhất, những kẻ rao giảng về đạo đức nhiều nhất thì đồng thời là những kẻ đê tiện và giả dối nhất.
Và năm 2016, tại các phiên họp lấy ý kiến cử tri với các ứng viên Đại Biểu Quốc Hội tự ứng cử, tức là ngoài ý muốn và sắp xếp của Đảng, người ta lại thấy bóng ma của cách cuộc đấu tố thời cải cách ruộng đất lảng vảng hiện về. Cái quá khứ ghê rợn không ai muốn nhắc đến ấy hoá ra vẫn tồn tại dai dẳng đến tận ngày nay và vẫn là một thứ vũ khí được Đảng cộng sản sử dụng cho mục đích kiểm soát xã hội của nó.
Sự đê hèn và tăm tối của những kẻ đê tiện này không dừng ở cách màn đấu tố tại các phiên họp lấy ý kiến. Trên mạng xã hội, đang tràn lan một làn sóng phỉ báng nhắm vào cách ứng viên tự ứng cử. Vì rõ ràng dù bị vùi dập trong màn đấu tố nhưng không ai trong số họ sờn lòng. Vì thế mà dường như có một chiến dịch tấn công với các đòn đánh dưới thắt lưng nhằm vào các ứng viên tự ứng cử này.
Đại loại đâu đó là những lập luận nhục mạ dạng: Sao bằng cấp thấp thế, học thấp thế làm sao làm được ĐBQH? Hoặc có cống hiến gì chưa mà đòi vào quốc hội? ...
Những thứ lý lẽ ngu xuẩn này liệu có mang một chút giá trị nào hay không? Ở đây, trên thế giới Internet này, nơi mà sự kết nối là toàn cầu và không biên giới, nơi các dòng chảy tri thức được truyền lưu với tốc độ ánh sáng, nó không thể là nơi mà sự tăm tối có thể lên ngôi. Hơn nữa, ở đây, không ai có thể bịt miệng lẽ phải và tự do, cũng không ai có thể giật micro của bạn như ở các phiên họp lấy phiếu cử tri do chính quyền tổ chức. Và vì thế hãy nhìn vào sự thật đơn giản nhất này: Bất cứ một người dân bình thường nào trong 90 triệu người Việt Nam đều là những người đang đóng góp xứng đáng nhất cho đất nước này. Họ chính là những người đang tạo ra của cải nuôi sống xã hội và đóng thuế nuôi sống chế độ. Còn những kẻ đang tàn phá đất nước này lớn nhất là ai? Những kẻ không hề cống hiến mà đang gây hoạ cho xã hội là những ai? Chúng chính là những kẻ đang nắm quyền cai trị độc tài, kìm kẹp đất nước trong vòng kiểm soát nghẹt thở, phung phí mọi nguồn lực quốc gia, để cuộc sống của người dân chìm trong những cơn ác mộng về thực phẩm bẩn, về hàng nhập lậu từ Tàu và để đất nước ngày càng suy yếu từ mọi chính sách xâm lăng của Trung Quốc. Hãy nhìn xem, lãnh thổ và chủ quyền quốc gia đang bị xé nát ở biển Đông, trên đất liền thì người Việt đang chết dần với thực phẩm độc và đồng bằng Sông Cửu Long đang chết khát. Vậy thì ai, những ai đang thực sự cống hiến cho quốc gia và ai, những kẻ nào đang giày xéo cả quá khứ, hiện tại và tương lai đất nước??? (Tham khảo: https://www.facebook.com/Langlanhtu/posts/10204536558494006)
Và hãy xem bọn ngu độn này đã nói gì về bằng cấp? Tri thức và bằng cấp là những giá trị không thể đánh đồng với nhau. Bill Gate và Steve Job chưa từng tốt nghiệp trường đại học nào. Tôi không rõ liệu có bất cứ kẻ nào có bằng cấp cao nhất trên hành tinh này hiện có thể sánh ngang được với họ về những phát kiến và đóng góp cho lịch sử văn minh nhân loại đương đại. Chưa kể đến việc 90% nếu không muốn nói là nhiều hơn số bằng tiến sỹ hay giáo sư ở Việt Nam hiện nay chỉ đáng mang đi cọ toa lét. Cống hiến cho xã hội của đám trí thức dỏm này còn thua xa những nông dân hai lúa học lớp 3 trường làng nhưng lại chế ra được đủ thứ máy móc đầy hữu ích phục vụ sản xuất và đời sống con người. Vì thế, câu này dành cho bọn sính bằng và hám danh hão, hãy nhớ thật kỹ này: NGƯỜI TA CHỈ CÓ THỂ DẠY RA ĐƯỢC BỌN CÓ BẰNG CHỨ KHÔNG BAO GIỜ DẠY RA ĐƯỢC NGƯỜI GIỎI. Người giỏi tự làm thầy mình cả đời, họ tự học mọi thứ cần cho mình và cống hiến cho xã hội những điều mình đã học được. Bọn hám bằng dành cả cuộc đời làm học trò để kiếm lấy miếng bằng, nâng niu nó và đóng góp không gì cả hoặc là ký sinh trùng đối với xã hội trong cái vỏ bằng cấp của chúng.
Các cuộc họp lấy tín nhiệm cử tri mang phong cách đấu tố thời cải cách ruộng đất vừa diễn ra có lẽ sẽ khiến nhiều người tràn ngập cảm xúc tiêu cực về dân trí Việt Nam. Tôi không cho điều đó là đúng. Đừng nhầm lẫn, đó chỉ là một nhúm rất ít người được Đảng lựa chọn kỹ đến tham gia màn đấu tố. Cử tri Việt Nam là những ai? Là rất nhiều người bao gồm toàn bộ những người đang ngày ngày tiếp cận tri thức mới trên Internet, trên các cầu nối thông tin với thế giới. Cử tri cũng là một trong số hàng triệu triệu người đang theo dõi và ủng hộ các ứng viên tự ứng cử trên mạng xã hội. Họ là những lực lượng đại diện cho ngày mai và số lượng ngày một lớn dần. Trong khi đó những kẻ thấp hèn và tăm tối đã tham gia đấu tố chỉ đại diện cho một quá khứ ngày một lụi tàn và số lượng của chúng cũng ngày một ít dần theo thời gian. Bất kể đám đó có hung hăng và cuồng tín đến đâu thì xu thế lịch sử này cũng chẳng thể đảo ngược. Hãy nhìn xem, chỉ mới cách đây 30 năm, có bao nhiêu nước cộng sản trên thế giới chứ? Năm 1990 con số đó là 32 nước. Vậy giờ đây còn bao nhiêu? Câu trả lời là 5 và đều đang sống ngắc ngoải hoặc như Bắc Triều Tiên, hoặc biến tướng thành thứ quái thai độc tài kết hợp tư bản đỏ trên một nền tảng tham nhũng và bóp nghẹt cổ người dân như ở Trung Quốc và Việt Nam.
Tôi không muốn nói đến sự thắng thua, nhưng cuối cùng, liệu có thứ độc tài nào tồn tại mãi được chứ?
Chúng ta sẽ không bất lực. Người dân hoàn toàn có thể hành động. Sau ngày 15/04 chúng ta sẽ xem xét kỹ từng cái tên trong danh sách cuối cùng MTTQ công bố. Tôi sẽ đưa ra một danh sách rất rất ít người mà người dân nên bỏ phiếu. Hãy gạch bỏ toàn bộ đám còn lại. Để xem Đảng Cộng Sản và những kẻ đạo diễn màn bầu cử lần này sẽ xoay sở với thùng phiếu ra sao nếu số lượng trúng cử dưới số lượng 500 người. Xã hội sẽ tiến nhanh khi chúng ta chứng minh người dân không bị dắt mũi thêm được nữa. Tôi tin rằng sức mạnh từ một xã hội thức tỉnh dần sẽ khiến những kẻ độc tài cảm nhận được nguy cơ sinh tồn và không thể an tâm phè phỡn. Sức ép này sẽ khiến chế độ buộc sẽ phải tính tới các nhượng bộ và hoà giải với dân tộc. Đó cũng chính là cách để chúng ta nắn dòng chảy lịch sử đất nước theo con đường thay đổi hoà bình mà người Myanmar đã đi.
P/S trả lời câu hỏi cho một bạn về việc cần làm gì với danh sách ứng
viên sau màn hiệp thương cuối cùng đạo diễn bởi Mặt Trận Tổ Quốc ngày
15/04. Tôi nghĩ nhiều người cũng có cùng câu hỏi: "Hãy Search google kỹ
từng ứng viên trong khu vực bầu cử của bạn. Đừng loá mắt bởi bằng cấp
hay vị trí xã hội của họ. Hãy tìm hiểu thật kỹ, kiểm chứng thông tin từ
nhiều chiều, nhiều nguồn xem liệu đó là một người còn tử tế hay chỉ là
một kẻ đê tiện ăn hại xã hội. Cố gắng chọn ra một người xứng đáng. Và
nếu toàn bộ ứng viên trong khu vực bầu cử của bạn đều là bọn đê tiện,
thì hãy chọn ra một kẻ ít đê tiện nhất, ít phá hại nhất và gạch hết đám
còn lại. Làm vậy có hai tác dụng. Thứ nhất là nhận thức của bạn về thực
tiễn xã hội sẽ tăng lên qua quá trình nỗ lực tìm hiểu, nó rất có giá trị
về dài hạn. Thứ hai là việc giữ lại một cái tên sẽ khiến lá phiếu của
bạn hợp lệ và do đó nó tác dụng được tới kết quả bầu cử, khiến những kẻ
muốn xếp đặt kết quả sau màn phải đối diện thực tại. Dù sau đó chúng có
gian lận khâu kiểm phiếu thì thực tại vẫn có sức mạnh riêng của nó và sẽ
được cộng sổ vào tương lai.
Và quan điểm của tôi giữa lựa chọn
tẩy chay hay tham gia bầu cử: Tẩy chay cũng là một lựa chọn để thể hiện ý
chí số đông, tuy nhiên trong điều kiện Việt Nam tôi vẫn nhấn mạnh hơn
sự tích cực tham gia vì nó phù hợp thực tiễn. Để tẩy chay có sức mạnh,
thì cần khiến càng nhiều người quan tâm đến chính trị và thực tại đất
nước thay vì thờ ơ như trước nay đã. Ví dụ như nếu tất cả các ứng viên
tự nguyện đã đều tẩy chay không tham gia ứng cử, thì làm sao khiến xã
hội có cơ hội chứng kiến các cuộc đấu tố thời hiện đại này và từ đó hiểu
rõ về sự dân chủ kiểu cộng sản hoàn toàn trái ngược với sự tuyên
truyền? Tẩy chay không tham gia bầu cử thì liệu có gì khiến bạn khác
biệt hàng triệu người còn vô cùng thờ ơ và phó mặc số mệnh cho Đảng? Và
nếu tẩy chay, thì liệu bạn có động lực gì tìm hiểu thêm về các ứng viên
được Đảng cử ra, để hiểu rõ và phân loại họ, nhưng quan trọng hơn là từ
đó nâng cao hiểu biết xã hội cho chính mình? Chỉ có đi bầu, lá phiếu mới
là chính kiến của bạn, khiến bạn không thể lẫn với những kẻ thờ ơ cam
chịu. Cũng chỉ có đi bầu một cách tích cực, bạn mới truyền cảm hứng được
cho gia đình, bạn bè và người thân về tình hình đất nước. Có hơn 34
triệu người Việt dùng Internet, phần lớn đều trẻ, có hiểu biết và có khả
năng tiếp thu cao. Đó là sức mạnh rất lớn và cũng là niềm hy vọng tương
lai cho đất nước này khi họ được thức tỉnh phù hợp. Và thực tiễn đang
chứng tỏ rằng số người thức tỉnh đang tăng ngày một nhanh.
Cám ơn tác giả đã nói lên điều tôi muốn nói
Trả lờiXóa