Vài bạn kêu gào anh Lãng cho ý kiến chỉ đạo về tình hình Triều Tiên. Việc dân việc nước bộn bề, anh nêu dăm ý kiến ngắn như sau:
Các bạn đánh giá vấn đề cần có độ tỉnh táo và lạnh lùng mà phân tích. Vài trăm phát pháo Bắc Hàn nã chẳng qua chỉ là vấn đề nội bộ của bố con họ Kim. Giải pháp gây căng thẳng biên giới để kiểm soát nội bộ của Kim con trong tiến trình chuyển giao quyền lực là một trò đùa mạo hiểm, nhưng không đủ gây chiến tranh. Ở đây Kim con đang muốn tái hiện hình ảnh của Kim ông nội, bằng cách coi các hành động gây hấn tấn công lực lượng Nam Hàn như những "chiến công" cho sự nghiệp củng cố quyền lực cai trị tại Bắc Triều Tiên. Làm đại tướng thì ít nhất cũng cần dăm "chiến tích". Đây là lý do thực của những diễn biến căng thẳng tại Triều Tiên hiện nay. Tình hình này sẽ tiếp tục dẫn đến can dự mạnh hơn của Mỹ vào khu vực. Nhật sẽ đẩy mạnh quá trình tái vũ trang.
Ở phía bên kia của nền văn minh, những nước có quyền lợi liên quan trực tiếp nhất đến bán đảo Triều Tiên là Nhật, Mỹ, Hàn. Một điểm chung là các nước này giàu, quý trọng sự sống, và hiểu rằng họ đang phải đối phó với một thằng khùng có trong tay vũ khí hạch tâm. Phản ứng của Mỹ, Hàn do đó sẽ ở mức kiên quyết nhưng có giới hạn và kiềm chế.
Ở phía bóng tối của sự nghèo đói, mặt khác, triều đình của Kim bố, Kim con hiện tại cũng không phải là những thằng đần, dù rằng chính thể Triều Tiên hiện tại vẫn đang thành công trong nỗ lực ngu hóa và làm thoái hóa giống nòi người dân sống tại Bắc Triều Tiên. Là vua một nước thì bất kể dân chết đói hàng ngày, vua vẫn sống trong nhung lụa. Triều Tiên nhiều sâm, gái chịu khó tuyển thì cũng lắm đứa ngon, do đó, các bạn phải hiểu Kim bố, Kim con còn yêu đời và mong sống lâu lắm. Do đó, bản thân Kim con cũng sẽ tự biết đâu là giới hạn còn chấp nhận được để duy trì mạng sống của mình. Một cuộc chiến Triều Tiên tổng lực xảy ra, anh tin chắc bố con nhà Kim hiểu rõ họ sẽ không có cơ hội dùng đến vũ khí nguyên tử, bởi nếu Mỹ, Hàn bị ép vào thế buộc phải ra tay, đòn tấn công sẽ là triệt hạ hủy diệt trước khi Kim có khả năng giộng nguyên tử vào Mỹ và đồng minh của nó.
Thật ra khi quan sát tình hình Triều Tiên, anh từng đặt ra câu hỏi: Liệu có khả năng Kim con hiện đang chịu sự chống phá mạnh từ bên trong, và có thể những sự kiện như chìm tàu Chongnan hay pháo kích Nam Hàn là những diễn biến nằm ngoài tầm kiểm soát của Kim con, do thế lực nội bộ chống đối bên trong muốn gây rối loạn Bắc TT và lật đổ triều đình họ Kim. Đây sẽ không phải là một sự phỏng đoán nếu hiện tại Kim bố đang nguy kịch, thoi thóp và chờ ngày chết. Nhưng sự thực là Kim bố vẫn có khả năng ngọ ngoậy, và với kinh nghiệm cai trị 30 năm tại Bắc TT thì chắc chắn quyền lực vẫn nằm tuyệt đối dưới sự khống chế của họ Kim. Giả thuyết này, vì thế không có cơ sở thực tiễn.
Diễn biến tại Triều Tiên, do đó, tất yếu sẽ nằm trong khuôn khổ của những phản ứng hạn chế, khi những người trong cuộc đều biết đâu là giới hạn của vấn đề.Chiến tranh thế giới đéo nào ở đây?
Điều tích cực của tình hình là biến chuyển khu vực tiếp tục có lợi cho Việt Nam. Niềm hy vọng của dân Nam Hàn vào đám dân đồng chủng tộc nhưng đã được ngu hóa gần triệt để trong 50 năm qua sẽ ngày một ít đi. Đầu tư của Hàn do đó sẽ ít có hy vọng hướng vào miền Bắc. Do đó, luồng vốn này sẽ tiếp tục đổ về Đông Nam Á, mà Việt Nam hiện cũng có những lợi thế cạnh tranh.
Đông Á bất ổn, khiến sức chú ý của Mỹ và đồng minh càng tập trung hơn vào khu vực. Quan hệ giữa Mỹ, Nhật, Hàn sẽ được đẩy lên một nấc mới. Trong viễn cảnh sống chung với Bắc Hàn, cả Nhật, Hàn đều thấy sự sinh tồn của họ gắn liền với Mỹ. Điều này càng khiến Trung Quốc chịu áp lực mạnh trong tương lai.
Mặt khác thì Nhật Bản chắc chắn sẽ tiếp tục đẩy mạnh tái vũ trang. Trước hết là để duy trì sức mạnh răn đe vì dù sao Nhật cũng không thể phó mặc sinh mệnh sinh tồn cho Mỹ. Điều này về ngắn hạn thì có tác dụng kiềm chế Triều Tiên, nhưng về dài hạn thì lại là mối đe dọa trực tiếp đến mọi dã tâm của Trung Quốc. Hơn nữa, tái vũ trang có lẽ cũng là một cách hiệu quả kích cầu với nền kinh tế Nhật, bởi suất đầu tư nhiều lĩnh vực khác của Nhật Bản đã đạt tới bão hòa.
Với Trung Quốc, sự hung hăng của Triều Tiên sẽ tiếp tục là những cú thôi sơn khiến quốc gia này liên tiếp gặp vận rủi. Thế giới giờ đây nhìn Trung Quốc như một thứ quái vật hung hăng với tiềm năng đe dọa hòa bình. Không phải tự nhiên mà tính vỏn vẹn từ tháng 06/2010 đến nay, Trung Quốc liên tiếp đưa ra lời tuyên bố “Trung Quốc phát triển hòa bình và không đe dọa ai”. Theo thống kê của anh, thì cả Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo và một loạt quan chức cao cấp nhất của Trung Quốc đã đưa ra tuyên bố này không dưới 10 lần.
Điều khiến anh Lãng thích thú, là Trung Quốc càng tuyên bố về hòa bình, thế giới càng không tin. Hiện tại mà nói, Trung Quốc đã quá đau đầu vì những phản ứng bất lợi của các nước trong khu vực và thế giới trong nỗ lực chống lại dã tâm thôn tính của Trung Quốc tại biên giới Ấn Độ, vùng biển Đông Á và biển Đông Nam Á. Giờ đây Triều Tiên tiếp tục tọng vào họng Trung Quốc một khúc xương. Nếu hậu thuẫn Bắc Hàn (điều chắc chắn TQ phải làm), hà hơi cho triều đình phong kiến cha truyền con nối của họ Kim tiếp tục tồn tại, Trung Quốc sẽ tiếp tục duy trì một quân bài lợi hại để kiểm chế Mỹ, Nhật và đồng minh tại khu vực Đông Á. Điều này cần cho chiến lược của Trung Quốc, như một quân bài đối trọng với lá bài Đài Loan của Mỹ. Nhưng sự hung hăng của Triều Tiên càng khiến thế giới thêm ác cảm và coi Trung Quốc, thế lực hậu thuẫn cho sự sinh tồn của Triều Tiên là một mối đe dọa hòa bình. Trung Quốc không được gì thêm khi tiếp tục hậu thuẫn Bắc Hàn, mà lại càng mất đi nhiều thêm khi nỗ lực muốn tạo ra vỏ bọc một quốc gia thân thiện càng đi vào vô vọng. Mặt khác, nếu ra mặt gây sức ép mạnh với Bắc Triều Tiên, đến đường cùng chỉ khiến cho bố con anh Chí nổi điên, hoặc họ Kim sẽ tìm đường ngả về phía Mỹ, Hàn nhanh hơn (đây sẽ là ác mộng với Trung Quốc), hoặc thậm chí bố con nhà chí Kim sẽ quay lại xỉa cho cụ Bá Trung Quốc một nhát dao cũng chưa biết chừng.
Nói chung Hồ Cẩm Đào và bộ sậu về cơ bản ngu hơn anh Lãng, nhưng cũng không phải bọn đần. Trung Quốc do đó sẽ tiếp tục phải thu liễm dã tâm, tìm cách trụ qua cơn sóng gió.
Tình hình, về cơ bản, có lợi cho sự nghiệp cách mạng kháng Khựa của nhân dân ta. Đây là lúc các bạn cần hướng sự chú ý vào những vấn đề nội tại của Việt Nam. Những vấn đề rất lớn về tương lai quốc gia đang tiếp tục được các thế lực chính trị cân nhắc hàng ngày trong võ đài sắp xếp nhân sự trong kỳ đại hội này. Nói chung, chúng ta cần quan tâm đến những thứ gắn trực tiếp với tương lai phát triển của Việt Nam hiện nay, chứ không cần quan tâm nhiều đến những diễn biến bên ngoài, vốn tự thân nó đang diễn biến có lợi cho Việt Nam.
Khi đối thủ đe dọa trực tiếp đến Việt Nam đang lúng túng như gà mắc tóc, chúng ta cần tranh thủ âm thầm đưa đất nước đi lên. Do đó, chúng ta cần hướng sự chú ý vào những vấn đề nội trị của Việt Nam. Sức mạnh quốc gia, tương lai dân tộc, đều nằm ở tiến trình đi lên của nền kinh tế nội tại chứ không phải là những diễn biến bên ngoài.
Phần anh Lãng, đã quá chán ngán với 4 năm cai trị sai lầm nặng nề về phát triển kinh tế của triều đại Nguyễn Tấn Dũng. Mặc dù keo đấu giữa Dũng và Sang vẫn đang tiếp tục nhì nhằng, nhưng anh nghĩ Dũng bạn thân anh nên dũng cảm lui về vị trí chủ tịch nước. Bạn anh có thể làm tốt ngoại giao chính trị, đại diện cho bộ mặt quốc gia, điều mà bạn thân anh đã làm rất tốt trong năm 2010, chứ không nên tiếp tục can dự sâu vào vai trò định hướng chiến lược phát triển đất nước, điều mà bạn anh đã bộc lộ rõ sự yếu kém trong suốt 4 năm qua.
P/S: Con mẹ nó, vốn đang lúc bận rộn anh Lãng không định gõ phím dài. Nhưng vì khai sáng cho các bạn mà đã không làm thì thôi, hễ giáo huấn là anh đành làm cho trọn ý. Làm lãnh tụ mà yêu dân đúng là quá khổ. Đến giờ anh lại càng thấu hiểu nỗi khổ của cụ Mác, cụ Lê, cụ Wasington, cụ Hitler và các bậc tiền bối rậm râu bạn cũ nhưng nay đã tạch của anh Lãng
Các bạn đánh giá vấn đề cần có độ tỉnh táo và lạnh lùng mà phân tích. Vài trăm phát pháo Bắc Hàn nã chẳng qua chỉ là vấn đề nội bộ của bố con họ Kim. Giải pháp gây căng thẳng biên giới để kiểm soát nội bộ của Kim con trong tiến trình chuyển giao quyền lực là một trò đùa mạo hiểm, nhưng không đủ gây chiến tranh. Ở đây Kim con đang muốn tái hiện hình ảnh của Kim ông nội, bằng cách coi các hành động gây hấn tấn công lực lượng Nam Hàn như những "chiến công" cho sự nghiệp củng cố quyền lực cai trị tại Bắc Triều Tiên. Làm đại tướng thì ít nhất cũng cần dăm "chiến tích". Đây là lý do thực của những diễn biến căng thẳng tại Triều Tiên hiện nay. Tình hình này sẽ tiếp tục dẫn đến can dự mạnh hơn của Mỹ vào khu vực. Nhật sẽ đẩy mạnh quá trình tái vũ trang.
Ở phía bên kia của nền văn minh, những nước có quyền lợi liên quan trực tiếp nhất đến bán đảo Triều Tiên là Nhật, Mỹ, Hàn. Một điểm chung là các nước này giàu, quý trọng sự sống, và hiểu rằng họ đang phải đối phó với một thằng khùng có trong tay vũ khí hạch tâm. Phản ứng của Mỹ, Hàn do đó sẽ ở mức kiên quyết nhưng có giới hạn và kiềm chế.
Ở phía bóng tối của sự nghèo đói, mặt khác, triều đình của Kim bố, Kim con hiện tại cũng không phải là những thằng đần, dù rằng chính thể Triều Tiên hiện tại vẫn đang thành công trong nỗ lực ngu hóa và làm thoái hóa giống nòi người dân sống tại Bắc Triều Tiên. Là vua một nước thì bất kể dân chết đói hàng ngày, vua vẫn sống trong nhung lụa. Triều Tiên nhiều sâm, gái chịu khó tuyển thì cũng lắm đứa ngon, do đó, các bạn phải hiểu Kim bố, Kim con còn yêu đời và mong sống lâu lắm. Do đó, bản thân Kim con cũng sẽ tự biết đâu là giới hạn còn chấp nhận được để duy trì mạng sống của mình. Một cuộc chiến Triều Tiên tổng lực xảy ra, anh tin chắc bố con nhà Kim hiểu rõ họ sẽ không có cơ hội dùng đến vũ khí nguyên tử, bởi nếu Mỹ, Hàn bị ép vào thế buộc phải ra tay, đòn tấn công sẽ là triệt hạ hủy diệt trước khi Kim có khả năng giộng nguyên tử vào Mỹ và đồng minh của nó.
Thật ra khi quan sát tình hình Triều Tiên, anh từng đặt ra câu hỏi: Liệu có khả năng Kim con hiện đang chịu sự chống phá mạnh từ bên trong, và có thể những sự kiện như chìm tàu Chongnan hay pháo kích Nam Hàn là những diễn biến nằm ngoài tầm kiểm soát của Kim con, do thế lực nội bộ chống đối bên trong muốn gây rối loạn Bắc TT và lật đổ triều đình họ Kim. Đây sẽ không phải là một sự phỏng đoán nếu hiện tại Kim bố đang nguy kịch, thoi thóp và chờ ngày chết. Nhưng sự thực là Kim bố vẫn có khả năng ngọ ngoậy, và với kinh nghiệm cai trị 30 năm tại Bắc TT thì chắc chắn quyền lực vẫn nằm tuyệt đối dưới sự khống chế của họ Kim. Giả thuyết này, vì thế không có cơ sở thực tiễn.
Diễn biến tại Triều Tiên, do đó, tất yếu sẽ nằm trong khuôn khổ của những phản ứng hạn chế, khi những người trong cuộc đều biết đâu là giới hạn của vấn đề.Chiến tranh thế giới đéo nào ở đây?
Điều tích cực của tình hình là biến chuyển khu vực tiếp tục có lợi cho Việt Nam. Niềm hy vọng của dân Nam Hàn vào đám dân đồng chủng tộc nhưng đã được ngu hóa gần triệt để trong 50 năm qua sẽ ngày một ít đi. Đầu tư của Hàn do đó sẽ ít có hy vọng hướng vào miền Bắc. Do đó, luồng vốn này sẽ tiếp tục đổ về Đông Nam Á, mà Việt Nam hiện cũng có những lợi thế cạnh tranh.
Đông Á bất ổn, khiến sức chú ý của Mỹ và đồng minh càng tập trung hơn vào khu vực. Quan hệ giữa Mỹ, Nhật, Hàn sẽ được đẩy lên một nấc mới. Trong viễn cảnh sống chung với Bắc Hàn, cả Nhật, Hàn đều thấy sự sinh tồn của họ gắn liền với Mỹ. Điều này càng khiến Trung Quốc chịu áp lực mạnh trong tương lai.
Mặt khác thì Nhật Bản chắc chắn sẽ tiếp tục đẩy mạnh tái vũ trang. Trước hết là để duy trì sức mạnh răn đe vì dù sao Nhật cũng không thể phó mặc sinh mệnh sinh tồn cho Mỹ. Điều này về ngắn hạn thì có tác dụng kiềm chế Triều Tiên, nhưng về dài hạn thì lại là mối đe dọa trực tiếp đến mọi dã tâm của Trung Quốc. Hơn nữa, tái vũ trang có lẽ cũng là một cách hiệu quả kích cầu với nền kinh tế Nhật, bởi suất đầu tư nhiều lĩnh vực khác của Nhật Bản đã đạt tới bão hòa.
Với Trung Quốc, sự hung hăng của Triều Tiên sẽ tiếp tục là những cú thôi sơn khiến quốc gia này liên tiếp gặp vận rủi. Thế giới giờ đây nhìn Trung Quốc như một thứ quái vật hung hăng với tiềm năng đe dọa hòa bình. Không phải tự nhiên mà tính vỏn vẹn từ tháng 06/2010 đến nay, Trung Quốc liên tiếp đưa ra lời tuyên bố “Trung Quốc phát triển hòa bình và không đe dọa ai”. Theo thống kê của anh, thì cả Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo và một loạt quan chức cao cấp nhất của Trung Quốc đã đưa ra tuyên bố này không dưới 10 lần.
Điều khiến anh Lãng thích thú, là Trung Quốc càng tuyên bố về hòa bình, thế giới càng không tin. Hiện tại mà nói, Trung Quốc đã quá đau đầu vì những phản ứng bất lợi của các nước trong khu vực và thế giới trong nỗ lực chống lại dã tâm thôn tính của Trung Quốc tại biên giới Ấn Độ, vùng biển Đông Á và biển Đông Nam Á. Giờ đây Triều Tiên tiếp tục tọng vào họng Trung Quốc một khúc xương. Nếu hậu thuẫn Bắc Hàn (điều chắc chắn TQ phải làm), hà hơi cho triều đình phong kiến cha truyền con nối của họ Kim tiếp tục tồn tại, Trung Quốc sẽ tiếp tục duy trì một quân bài lợi hại để kiểm chế Mỹ, Nhật và đồng minh tại khu vực Đông Á. Điều này cần cho chiến lược của Trung Quốc, như một quân bài đối trọng với lá bài Đài Loan của Mỹ. Nhưng sự hung hăng của Triều Tiên càng khiến thế giới thêm ác cảm và coi Trung Quốc, thế lực hậu thuẫn cho sự sinh tồn của Triều Tiên là một mối đe dọa hòa bình. Trung Quốc không được gì thêm khi tiếp tục hậu thuẫn Bắc Hàn, mà lại càng mất đi nhiều thêm khi nỗ lực muốn tạo ra vỏ bọc một quốc gia thân thiện càng đi vào vô vọng. Mặt khác, nếu ra mặt gây sức ép mạnh với Bắc Triều Tiên, đến đường cùng chỉ khiến cho bố con anh Chí nổi điên, hoặc họ Kim sẽ tìm đường ngả về phía Mỹ, Hàn nhanh hơn (đây sẽ là ác mộng với Trung Quốc), hoặc thậm chí bố con nhà chí Kim sẽ quay lại xỉa cho cụ Bá Trung Quốc một nhát dao cũng chưa biết chừng.
Nói chung Hồ Cẩm Đào và bộ sậu về cơ bản ngu hơn anh Lãng, nhưng cũng không phải bọn đần. Trung Quốc do đó sẽ tiếp tục phải thu liễm dã tâm, tìm cách trụ qua cơn sóng gió.
Tình hình, về cơ bản, có lợi cho sự nghiệp cách mạng kháng Khựa của nhân dân ta. Đây là lúc các bạn cần hướng sự chú ý vào những vấn đề nội tại của Việt Nam. Những vấn đề rất lớn về tương lai quốc gia đang tiếp tục được các thế lực chính trị cân nhắc hàng ngày trong võ đài sắp xếp nhân sự trong kỳ đại hội này. Nói chung, chúng ta cần quan tâm đến những thứ gắn trực tiếp với tương lai phát triển của Việt Nam hiện nay, chứ không cần quan tâm nhiều đến những diễn biến bên ngoài, vốn tự thân nó đang diễn biến có lợi cho Việt Nam.
Khi đối thủ đe dọa trực tiếp đến Việt Nam đang lúng túng như gà mắc tóc, chúng ta cần tranh thủ âm thầm đưa đất nước đi lên. Do đó, chúng ta cần hướng sự chú ý vào những vấn đề nội trị của Việt Nam. Sức mạnh quốc gia, tương lai dân tộc, đều nằm ở tiến trình đi lên của nền kinh tế nội tại chứ không phải là những diễn biến bên ngoài.
Phần anh Lãng, đã quá chán ngán với 4 năm cai trị sai lầm nặng nề về phát triển kinh tế của triều đại Nguyễn Tấn Dũng. Mặc dù keo đấu giữa Dũng và Sang vẫn đang tiếp tục nhì nhằng, nhưng anh nghĩ Dũng bạn thân anh nên dũng cảm lui về vị trí chủ tịch nước. Bạn anh có thể làm tốt ngoại giao chính trị, đại diện cho bộ mặt quốc gia, điều mà bạn thân anh đã làm rất tốt trong năm 2010, chứ không nên tiếp tục can dự sâu vào vai trò định hướng chiến lược phát triển đất nước, điều mà bạn anh đã bộc lộ rõ sự yếu kém trong suốt 4 năm qua.
P/S: Con mẹ nó, vốn đang lúc bận rộn anh Lãng không định gõ phím dài. Nhưng vì khai sáng cho các bạn mà đã không làm thì thôi, hễ giáo huấn là anh đành làm cho trọn ý. Làm lãnh tụ mà yêu dân đúng là quá khổ. Đến giờ anh lại càng thấu hiểu nỗi khổ của cụ Mác, cụ Lê, cụ Wasington, cụ Hitler và các bậc tiền bối rậm râu bạn cũ nhưng nay đã tạch của anh Lãng